Các Bồ tèo,
Hôm qua Cu Hiệp gọi điện : Ê mày, có rãnh không, sáng nay chạy ra bến xe, tao gởi cá kho cho mày, chia cho thằng Nhân chút với, ăn đi.
Mình nói : Sao mày cực công thế, cảm ơn...
Không ơn nghĩa gì ở đây, tao biết mày đang vất vả, không chợ búa, cơm nước ngon được, nên làm chút cá gởi vô cho mày có cái mà ăn.
TÌNH LÀ TÌNH NHƯ KHÔNG MÀ CÓ...
Cá Hiệp kho hơi lạt, không đậm màu nhưng MẶN và ĐẬM bao nghĩa tình.
Cuộc sống lắm vất vả, có những lúc mình nghĩ Chúa chỉ vác có mỗi cây thánh giá và trọng lượng từ đầu đến cuối vẫn vậy. Ngài có đuối chăng là kiệt sức.
Mình sao lắm thánh giá ? và có lúc nó như được chấp nối thêm mỗi ngày một nặng. Đã có lúc cái hình ảnh cắt cụt thánh giá làm mình mất đi cơ hội vượt đoạn cuối cuộc đời, đã làm mình khựng lại. Nhưng đôi khi mình tự nghĩ : CÁI của mình có khác nó được thêm, được chấp từng ngày... Nên có cắt ngắn khúc nào cũng chả sao bạn nhỉ ?
Cái test mới đây, cộng thêm cái lắc đầu của Bs dự báo cho cho mình khoảng cách thu ngắn rơi vào bất lực : Xe lăn và liệt, vấn đề chỉ còn là thời gian. Bs đề nghị nên đi xe hơi cho an toàn tránh va chạm càng nhiều càng tốt dẫn đến gãy cột sống...
Thế mà mình vẫn tỉnh queo, gồng gánh bao nhiêu việc. PHÚC LỘC NGƯỜI BAN, BIẾT LẤY CHI BÁO ĐỀN.
TÌNH LÀ TÌNH KHI KHÔNG MÀ CÓ...
Cảm ơn cái hủ cá của bạn như những nâng đỡ âm thầm. MẶN lắm, ĐẬM lắm. Viết với rất nhiều yêu thương.
Linh73
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét