Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015

Chuyện thuốc 73...

Mình vừa nhận được thuốc. 
Gởi về dành riêng theo ghi chú đã chia ( giúp đỡ vài người ngoài 73 và riêng Ae 73 đau yếu như : Thanh Bình, Minh gái thượng, Linh, Toàn, Hiệp, vợ Thọ, vợ Tấn ). Số còn lại thuộc tủ thuốc 73 Linh sẽ gởi tất cả về NT nh Phong chuyển giúp và chia ra cho những Ae có tên.


Với nhiều Anh Em thì mình là người biết rất rõ chuyện thuốc 73 ( khởi đầu và hiện tại ). Nhận thùng thuốc hôm nay lòng mình nao nao...
Bởi nó có ý nghĩa lớn hơn là quà tặng... MỘT TÌNH YÊU - MỘT NÂNG ĐỠ - MỘT GIỮ GÌN.
Nó là một nhu cầu cấp bách và thật sự cần thiết khi sức khỏe của Ae nội mau chóng đi xuống. Tại sao thì đâu cần lý giải nhỉ ?
Chỉ thấy rằng so với Ae ngoại thì Ae nội đang đi xuống không phanh. Tại tụi mày ? Có thể nói thẳng như thế, không kiên khem, không giữ gìn, không điều độ... chắc luôn... 
Nói thế nhưng sống với Anh Em thì s hiểu sâu hơn những trái ngang cuộc sống mà qua đó chỉ có sẽ chia, không còn trách cứ...

Nhận thùng thuốc hôm nay lòng mình nao nao...
Bởi nó là một TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG, vì lẽ người Ae thực hiện cũng chỉ đang làm một mình. 73 chưa có một phương án chung cho nó. Lấy gì để mua thuốc ? lấy gì để gởi về ? Trích quỹ chăng ? Quý ơi và LTS ơi, nên có một kế hoạch cho nó.

Anh Em gởi và Anh Em mong, mong đến từng người, mong giúp được Anh Em và mong cả những thông tin phản hồi. Thế mà cứ chờ mãi... Thuốc rất cần thông tin từ Anh Em : hợp không, tốt không ? Cần thay đổi không ? V.v...

Chia sẻ suy nghĩ với các Bạn. Mong lắm sự nâng đỡ nhau. CẢM ƠN NHIỀU chuyện thuốc 73.



Cảm ơn tình yêu đơn phương mà bạn "một mình" đã dành cho AE. Bạn cũng có người thân bị đau và bạn đã thông cảm nỗi đau của các AE khác. Đời người đôi lúc cũng cần phải KHÓC các bạn ạ. Xin khóc vì tình cảm đó. 
Chắc là sẽ có thông tin phản hồi, nhất là từ các AE đang bệnh và dùng thuốc.
Một lần nữa, cảm ơn sự nâng đỡ của bạn.
LAT


Đội mưa tìm con...

Chiều qua mưa lớn, ngồi nhà đợi con...đi xe đạp lội mưa về,
Không an tâm, lấy xe đi tìm. Vợ bảo giữa biển người sao ông tìm được nó ?
Em ơi, lấy anh bao nhiêu năm rồi ? Em không biết anh là một đặc nhiệm sao ? khàkhà...
Ông hay lắm, chỉ chém gió.
        Ra đường mới hỡi ơi ... không như mình tưởng. Lục tìm thằng con trong mưa, mưa lớn, kẹt xe, nước lũ dâng cao, lấn tuyến, leo lề, nhìn xe trước đâm đầu qua làn nước, trả số, giữ ga quyết không cho nước vào bô... giở hết ngón nghề. Phim hành động có tác dụng với mình, điều mà vợ hay ca : Sao ông không coi tâm lý tình cảm ? Chỉ mỗi phim hành động.
        Vượt qua nhiều điểm kẹt, không thấy thằng con. Bộ đàm của trung tâm vẫn không reo có nghĩa là nó vẫn chưa về đến nhà. Tiếp tục đến trường, điều mà không mấy hy vọng vì nó đã tan học cả tiếng rưỡi đồng hồ. Trời... trường ngập nước, lội tới gối. Khóa xe trong tầm nhìn, lội nước vào trong, phân tích quần áo, đầu tóc, mắt kính ... thấy thằng con ở một quãng xa, loi ngoi trong rừng học sinh kẹt lại. Vẩy tay đại, không tin là thằng con có thể thấy ( bởi nó chủ quan khi tự đi xe, không ngờ bố xuống ) thế mà nó nhận ra bố nó bì bõm. Nó thương bố, luôn miệng hỏi đến lâu chưa ? Khà khà ... được dịp bốc cho thằng con nó biết : Ba nó tuyệt vời.
        Quay xe về, một lập trình khác khi trên đường xe ơi là xe, nước ơi là nước. Không đúng lộ trình hằng ngày, thằng con luôn hỏi : Bố đi đâu ? Bố tìm đường thoát. Chỉ cho nó tại sao, lúc nào, lái xe, giữ số, rồ ga, vượt hoặc không...
        Thế là đã về được đến nhà để lại sau hằng hà, sa số những người kẹt hoặc chết máy mà hôm sau báo chí loan tin : Saigon mưa khủng, giao thông bế tắc.
        










Linhsb73


Tình cha đâu kém gì tình mẹ đâu chử, thật hạnh phúc , sung sướng biết khi thấy được thằng con từ xa, phải không Linh.


Những Điều Chỉ Học Được Khi Ta Nghèo Khó

Khi nghèo khó bạn sẽ học được nhiều bài học bổ ích, biết được ai mới là người bạn tốt thật sự của bạn…
Tài sản lớn nhất của bạn chính là… bản thân bạn

Bạn cần phải tin tưởng vào bản thân mình trước khi muốn làm bất cứ một việc gì. Và dù có ra sao đi nữa, giá trị của bản thân bạn là thứ bạn không bao giờ nên đánh đổi.

Hiểu được giá trị đích thực của đồng tiền
Khi nghèo, bạn phải sống rất tiết kiệm và quản lí chi tiêu của mình khá chặt chẽ. Thay vì ăn trưa đắt tiền ngoài hàng, bạn sẽ phải mang cơm đi làm và chẳng bao giờ xài hàng hiệu đắt đỏ hoặc mua sắm không kiểm soát. Bởi bạn còn phải dành dụm tiền cho những thứ lớn lao hơn và luôn tìm cách để sử dụng đồng tiền của mình một cách hiệu quả nhất.

Khi bạn hết tiền, bạn sẽ biết đâu là những người bạn thật sự

Không phải ai cũng có những người bạn tồi tệ “khi vui thì vỗ tay vào/đến khi hoạn nạn thì nào thấy ai” như vậy. Thế nhưng, những câu chuyện “tham phú phụ bần” ở xã hội hiện đại vẫn nhan nhản như một mình chứng về sự bạc bẽo của những người đã từng tung hô nhau là bạn bè chí cốt, thân thiết.

Bạn chớ vội đau đớn, thất vọng. Cuộc sống luôn là một chuỗi bất công và bạn phải học cái sống chung với nó. Điều quan trọng không phải là bạn từ bỏ hết các mối quan hệ bạn bè mà là phải biết “gạn đục khơi trong”, bạn bè luôn là “vàng”, việc của bạn là phải đãi cát để tìm. Sự giàu có mang lại cho bạn nhiều cát, nhưng sự nghèo khó sẽ cho bạn những cục vàng thực sự, hãy tin vào sự tử tế của chính mình sẽ được đền đáp bởi lòng chân thành của những người bạn thực sự ngay cả trong lúc hoạn nạn!

Chỉ nên giữ lại những người thực sự xứng đáng bên bạn

Việc nghèo khó đột ngột khiến bạn ngày càng trở nên chọn lọc hơn với những người bạn cho là quan trọng trong cuộc đời mình. Các mối quan hệ tốt cần dựa trên tình yêu thương và sự tin tưởng chứ không phải là những giá trị vật chất. Bạn nên trân trọng và biết ơn vì điều đó.

Không gì có thể thay thế được gia đình
Image


Chỉ vì tiền không còn không có nghĩa là tình yêu cũng biến mất. Thực tế, bạn có thể vui lòng đánh đổi hết tất cả mọi thứ trên đời để vì gia đình của mình. Gia đình là nơi bạn có thể tạm gác lại những mệt mỏi, lo âu và toan tính để ngả lưng ngủ một giấc thật sâu. Gia đình luôn có tình yêu ngập tràn hơn bất cứ nơi nào trên thế giới này. Dù ở đâu hay làm gì, gia đình cũng là những người sẽ luôn dõi theo, ủng hộ và ở bên cạnh bạn, cùng bạn theo đuổi những ước mơ.

Tham vọng là thứ gây nghiện

Mọi thứ gây nghiện đều khiến bạn bị lệ thuộc, kể cả tham vọng, thứ đưa bạn đến thành công. Đến một ngày bạn nhận ra, tất cả những tiền tài danh vọng vẫn chưa phải là thứ bạn cảm thấy đủ thì tức là bạn chưa bao giờ có được hạnh phúc. Sống ở trên đời, giàu có, danh vọng chưa bao giờ là thứ khiến con người cảm thấy hạnh phúc thực sự, nó chỉ là phương tiện giúp bạn có được cảm giác na ná như hạnh phúc mà thôi.

Nhưng nếu bạn biết “đủ”, mọi thứ như vậy là đủ, không thiếu, không hơn, thì có nghĩa là bạn đang hạnh phúc! Sự “đủ” không phụ thuộc vào giàu có hay nghèo khó, mà phụ thuộc vào tâm thái của bạn.

Không có gì là mãi mãi

Chắc hẳn bạn cũng đã từng chứng kiến cái chết của người khác? Bạn thấy tất cả những người giàu có hay nghèo khó, khi qua đời họ có mang được của cải, vật chất theo không? Có thể bạn nghĩ “ừm, mình không mang theo được nhưng mình để cho con cái hậu thế!”. Điều đó không sai, nhưng chẳng đúng. Khi mà mọi thứ chẳng là mãi mãi, thì việc bạn cần làm là học cách buông tay những thứ ngoài kiểm soát của chính mình: Tình yêu, tình bạn, tiền bạc…vẫn biết buông bỏ một thứ gì đó mà ta tin yêu và thậm chí thèm khát thì đau lắm, thế nhưng khi bạn nghèo hoặc khi bạn chết đi rồi, chẳng phải mọi thứ sẽ chẳng bao giờ thuộc về bạn hay sao? Vì thế, hãy buông những thứ không thực sự thuộc về mình, bạn sẽ nhanh chóng biết được cái gì không thuộc về mình khi bạn nghèo, thật đấy!

Vy Anh

VUI VỀ BÊN MẸ

Gởi hình ảnh Anh Em Sao Biển Sgpc vui về bên Mẹ ( 08/09 ) và Lễ trao học bổng QKHSB 2015 :
Nhờ Mẹ...


​Với nhiều hy sinh...

​Hiểu lầm và ganh tị là điều chắc chắn...
Bởi nó đụng chạm đến tiền bạc và sự vinh danh...

​Vượt qua... mang đến một chia sẻ lớn lao.


​​​Là quà tặng bởi lòng yêu thương...

​Nâng đỡ lắm những mầm non Sao Biển...

Xin thật lòng cảm ơn tất cả Ân Nhân, 
Anh Em trong và ngoài đã góp phần tạo nên những lợi ích cho con em Sao Biển.

Chắc chắn hôm nay về bên Mẹ, Mẹ sẽ vui lắm...


Mừng Tân Gia nhà Hiệp mập

Gởi vài hình ảnh chia sẻ và chúc mừng hai bạn HIỆP NGA với ngôi nhà mới thật đẹp.
Bạn biết được ước nguyện của Hiệp chăng ? Đó là lý do của mọi nổ lực và ẩn sâu trong đó là tình anh em.
Một góc nhìn khác : Cho đi sẽ nhận lại được gấp trăm lần...
Chúc mừng và cầu xin qua Mẹ Sao Biển gìn giữ gia đình bạn mãi mãi.







Linhsb73

ĐÁNG ĐỂ SUY NGẪM PHẢI KHÔNG ?

“Con trai hãy đem cho, con gái để lại nuôi!” - Bài học về chữ "nghĩa"

Tôi chỉ muốn con gái, sinh con trai thì đừng báo cho tôi biết!”, thoạt nghe thật khó hiểu! Người cha này kỳ lạ quá! 
Tôi chỉ muốn con gái, sinh con trai thì đừng báo cho tôi biết!”, thoạt nghe thật khó hiểu! Người cha này kỳ lạ quá!

Một người họ Lý, vì gia cảnh nghèo khó nên đến tuổi 35 mới lấy được vợ là một người phụ nữ góa chồng cùng làng; về sau sinh được một người con trai, đặt tên là Sinh. Sinh học hành rất thông minh, dù mới chỉ tốt nghiệp trung học đã vượt xa những thanh niên khác trong làng. Anh được cán bộ đại đội đề cử đến dạy bậc tiểu học. Hai năm sau, anh lại được cán bộ đại đội đề cử đi học đại học.

Người cha thật không ngờ mình đã hơn ba mươi tuổi lại có được quý tử, lại là người đầu tiên trong làng được đi học đại học. Nhiều người trong làng rất nể phục ông, nói rằng:

“Sinh nó tốt nghiệp đại học xong, có công ăn việc làm ổn định, tương lai lập gia đình ở thành phố, rồi mai đây sẽ đưa ông bà lên thành phố tha hồ hưởng phúc. Ở làng này, ông Lý là nhất đấy nhé!”

Hai vợ chồng nghe thấy người ta nói lấy lòng mình như vậy cũng vui mừng không nói nên lời.

Sau khi Sinh tốt nghiệp đại học, anh được phân đến công tác tại cục Tài chính của huyện; nửa năm sau, anh quen biết một cô bạn gái, cô ấy tên là Tú Anh, nhà ở nông thôn, tốt nghiệp đại học xong, được phân về công tác tại cục Công Thương của huyện. Một năm sau, hai người kết hôn.

Một lần nọ, ông Lý lên thành phố tìm đến nhà con trai. Con dâu nhìn thấy cha chồng lần đầu tiên đến nhà, biết là có chuyện, bằng không sẽ không tìm đến đây, mới hỏi:

“Cha, hôm nay lần đầu tiên cha đến nhà, nhất định là có việc. Việc gì vậy? Cha nói đi! Con và chồng con, nhất định sẽ giải quyết cho cha!”

“Con đã hỏi, ta cũng không vòng vo. Gần đây trong nhà không có tiền, giờ lại đúng mùa cấy mạ, phải nhờ người làm giúp, mua phân hóa học cũng phải cần tiền. Hôm nay cha đến chính là cần mượn ít tiền mang về, giải quyết việc khẩn cấp”.

“Cha chỉ cần sai người thân tín đến nói một chút, cần bao nhiêu, chúng con sẽ gửi mang về, cha không cần tự mình đến thăm, số tiền này con cần thương lượng với chồng con một chút”.

Tú Anh đợi đến lúc chồng vừa về đến nhà, không đợi chồng chào hỏi cha, liền lôi chồng vào phòng nói:

“Cha của anh đến nhà nên em không ra ngoài mua đồ ăn được; trong nhà chỉ có rau, cha của anh cũng không phải khách quý, tiếp đãi tốt xấu thế nào, ông ấy già rồi không có so đo làm gì đâu! Hôm nay ông ấy đến xin tiền đấy, để về trả tiền phí tổn cấy mạ, anh nói xem bao nhiêu thì được?”

“Em nói cho bao nhiêu?”

“50 đồng thiết nghĩ cũng đủ rồi nhỉ? Anh cho 50 đồng nhé! Có thiếu thì cha sẽ nghĩ ra cách khác thôi”.

Tú Anh xào mấy món rau đơn giản qua loa tiếp đãi cha chồng. Sau buổi cơm, Tú Anh móc ra 50 đồng đưa cho cha chồng, nói:

“Đây là 50 đồng tiền trả phí tổn cấy mạ, như vậy đủ rồi nhé!”

Ông Lý cầm tiền, không nói lời nào, rầu rĩ trở về nhà.

Chỉ hai ngày sau, mẹ của Tú Anh tìm đến nhà. Tú Anh vừa thấy mẹ đến thăm liền ân cần hỏi thăm:

“Mẹ, có phải hôm nay mẹ cần tiền không?”

Mẹ của cô gật đầu một cái. Cô dặn dò mẹ ở nhà coi nhà rồi vội vàng đi mua cá, mua thịt, mua trứng gà…

Khi Sinh tan tầm về đến nhà, lúc cô kéo cửa ra, nói:

“Mẹ của em đã đến, anh hãy nhanh đi chào hỏi, đừng chậm trễ! Hôm nay mẹ cũng là đến xin tiền đấy, anh nói cho bao nhiêu là phù hợp?”

“Em nói cho bao nhiêu?” 

“Ít nhất 500 đồng mới được! Vậy cho 500 đồng nhé!” 

Tú Anh cầm 500 đồng đưa mẹ, mẹ cô vô cùng sung sướng trở về nhà.

Tú Anh mang thai, cô đem tin vui này báo cho chồng biết, hỏi chồng:

“Anh là muốn con trai hay là con gái?”

“Tốt nhất nên là con gái”.

“Cái con người anh thật kì lạ, muốn em sinh con gái, sinh con gái có gì mà tốt chứ?”

Sinh không nói lời nào.

Chỉ trong chớp mắt, Tú Anh đã mang thai được tám tháng; cô phải về nhà mẹ đẻ dưỡng thai chờ sinh. Lúc gần đi, Sinh trịnh trọng nói với vợ:

“Nếu em sinh con gái thì hãy kịp thời báo cho anh biết; còn nếu như sinh con trai, thì không cần báo, tốt nhất là đem cho người khác”.

“Anh bị sao vậy? Tại sao không thích con trai chứ?”

Sinh cũng không trả lời vợ một câu.

Một ngày, Sinh nhận được lời nhắn của mẹ vợ nói là Tú Anh đã sinh được một thiên kim tiểu thư; nghe xong Sinh sung sướng nhảy dựng lên. Anh liền đến đơn vị xin nghỉ phép, thông báo là vợ của mình sinh con gái, anh ta muốn đến nhà mẹ vợ thăm con gái. Lãnh đạo chúc mừng anh, cũng đồng ý cho anh nghỉ phép.

Sinh mua 16 con gà, 300 cái trứng gà, còn có rất nhiều thuốc bổ, dùng cả gánh tiền mua đồ đạc, vô cùng vui vẻ đến nhà mẹ vợ. Sau khi vào nhà, đem mọi thứ đặt trên bàn cơm ở phòng bếp, không đợi uống nước trà mẹ vợ đưa, liền chạy vào phòng.

Anh bước đến giường vợ, không nói lời nào, liền xốc chăn đang đắp trên người vợ lên:

“Em cho anh xem xem rốt cuộc là con gái, hay là con trai”.

“Bảo đảm anh sẽ vui”.

Sinh ôm lấy con, đặt lên chăn, không thể chờ đợi thêm liền vạch quần áo con ra xem thì thấy không phải con gái, tức giận quát lớn:

“Các người tại sao lừa gạt tôi? Tú Anh, cô chẳng lẽ đã quên tôi từng nói rằng sinh con trai không cần nói cho tôi biết sao?”

Sinh nói xong, ra khỏi phòng, cầm lấy đồ đạc trên bàn cơm trong phòng bếp rồi đi, cũng nói:

“Đứa con này tôi không muốn, các ngươi thích ai thì cho người đó”.

Mẹ vợ thấy con rể giận dữ, liền giữ chặt tay con rể nói:

“Người ta sinh con trai thì đặc biệt vui mừng, còn con vì sao lại muốn đem con cho người khác? Hôm nay nhất định phải nói rõ vì sao thì mới có thể ra khỏi cái nhà này”.

Sinh đứng nói:

“Cha mẹ của con sinh con ra, vất vả nuôi con khôn lớn, cho con học hành, lên đại học, kết hôn, đã tốn hết bao nhiêu của cải. Thế nhưng con từ lúc làm việc đến nay, ngày lễ tết trở về lúc nào cũng hai bàn tay trắng, sinh nhật cha mẹ cũng không có được một chút quà mọn. Từ khi kết hôn đến nay, cha con bất đắc dĩ mới đến thăm một lần muốn một ít tiền trả tiền phí cấy mạ thì con gái yêu của mẹ chỉ đưa cho ông 50 đồng, 50 đồng này thì làm được cái gì chứ? Cha con cầm 50 đồng, ngậm nước mắt ra đi, đã nói một câu “Sinh con trai thì được gì chứ?”. Lúc con nghe câu đó xong, trong lòng của con đau như chảy máu. Mẹ nói đi! Vậy thì con cần con trai làm cái gì chứ?”

“Sinh à, mẹ không biết con gái mẹ đối đãi với cha mẹ con không hiếu đạo như vậy, chỉ trách cha mẹ không dạy dỗ nó gia giáo. Con muốn đi, mẹ cũng không có mặt mũi nào giữ con lại, con hãy đem vợ con đi đi, đừng để nó ở lại nhà của mẹ nữa”.

Mẹ vợ anh buông tay ra, bước vào phòng, đứng trước giường con gái, tốc chăn lên, tức giận nói:

“Mày ôm con mày cút ra khỏi nhà, tao không có đứa con gái như vậy!”

“Mẹ, con sai rồi, sau này con nhất định sẽ sửa, nhất định hiếu kính cha mẹ chồng, mẹ cho con ở lại những ngày trong tháng rồi con đi, con xin mẹ!”

Sinh nghe hai người nói qua lại, biết rằng mục đích của mình đã đạt được, bèn buông đồ đạc xuống, bước vào nói:

“Mẹ đừng nóng giận, con gái đã nhận lỗi, mẹ hãy cho cô ấy một cơ hội, để cô ấy ở lại. Hai mẹ con ăn uống, cả công mẹ chăm sóc giúp đỡ, con sẽ tính toán rõ ràng không thiếu một đồng”.

“Chỉ cần nó giữ lời nói, mẹ có thể để nó ở lại, tiền chăm sóc mẹ không muốn”.

Sinh ở lại chăm sóc vợ, mãi đến ngày nghỉ hết mới đi.

Cha mẹ cả đời nuôi ta khôn lớn, hy sinh cho ta rất nhiều. Khi chúng ta lớn lên, dần dần có tư tưởng có suy nghĩ riêng của mình. Lúc này, chúng ta không nên nghĩ ngợi lung tung, mà hãy nhớ thật kỹ những năm tháng công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Tuy là nói hiếu thuận với cha mẹ cũng được ghi vào luật pháp, nhưng hiếu thuận với cha mẹ không cần phải để luật pháp quy định mới làm, mà là tự giác vì đó chính là đạo lý làm người.

Chúng ta ngày từng ngày lớn lên, cha mẹ ngày từng ngày già đi, dần dần tóc chuyển sang màu trắng, trước kia khi còn bé không hiểu chuyện, trông thấy cha mẹ tóc trắng chỉ biết cười ha hả nói ông bà già rồi. Hiện tại nhớ tới, cha mẹ tang thương, vất vả, cũng là vì chúng ta con cái hạnh phúc, vì cho chúng ta một hoàn cảnh tốt đẹp để chúng ta trưởng thành.

Nói về phận làm con dâu, con rể, sự hiếu thuận với cha mẹ chồng/vợ cũng không kém phần quan trọng. Cha mẹ của chồng, của vợ cũng như chính cha mẹ của mình, cũng vất vả nuôi con khôn lớn, về già cũng mong mỏi được nương tựa vào con cái. Nhờ cha mẹ chồng, mình mới có người chồng mẫu mực, thành đạt trong cuộc sống; nhờ cha mẹ vợ, mình mới có được người vợ nết na, chu đáo. Thương yêu họ cũng chính là thương vợ, thương chồng, thương con cái của mình. Gieo nhân nào gặt quả ấy! Hãy là tấm gương cho con cháu, hãy thương yêu trọn vẹn những người có duyên phận trong cuộc đời này của mình.

Hồng Mạnh theo Tinh hoa

Thăm Bạn...Quán QUỐC MẬP

Hahaha... nó đã suy nghĩ thật nhiều để chọn một cái tên cho quán.
Thế là chữ MẬP ra đời...
- Mập vì ba nó mập, đến con nó mập, nên muốn lưu danh ngàn đời.
- Mập thì chắc chắn sẽ nhiều khách, điều quyết định cho thành công.
- Mập vì tâm hồn nó cũng to như thế...
- Mập vì nó không thể ốm, không che đậy, không toan tính...
- Mập vì nó muốn phình ra hơn nữa cho bạn bè, cho con cái.




Có một thằng bạn hiểu được nó và thay vì đi đâu, nó về đây. 
Vẫn bia mồi và còn phụ được bạn
Một thằng con 73 nhìn ông bác là giám đốc hãng bia nướng mồi phụ bạn
Đầu bếp chính nhễ nhãi mồ hôi...


Một thằng con 73 khác ra đây phụ quán, bưng bê, dọn dẹp
Dạy con như thế này rất thực tế...
Tội nghiệp chủ quán... mày mệt không ?
Mệt chứ, nhưng phải ráng...

Có những hạnh phúc âm thầm...
Bạn có muốn nếm trải cái hạnh phúc ấy không ?
Đó là sự chọn lựa của chính bạn.
Sự chọn lựa mang đến tình yêu thương chứ không mang đến lỗ lã. 

Không có gì tự nhiên đến...
Phải bỏ công sức ra thật nhiều...
Và một thằng bạn thương một thằng bạn...
Chăm chút cho nó mãi màu xanh.
Mai đây mình sẽ già,
Có những nơi mình đến, 
Dù là túp lều tranh,
Nhưng thật ấm tình nồng.

Linhsb73