Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

NÓI XẤU VỢ TẬP 1

Chào AE 73,
       Nghe Linh nói : mày viết đi, viết để đừng bị thui chột, đừng để bị thoái hóa tư tưởng, mà xoay đi xoay lại, hàng ngày tiếp xúc với lũ học trò quỷ sứ, cùng người bạn đời hơi “nhớn” tuổi ra, thì chẳng còn biết cái đề tài nào để viết ! nhưng thôi thì viết về vợ mình vậy, vì vợ mình chứ có phải của ai đâu mà sợ ! vã lại mình đang ở VN nên cũng không bị tội nặng, và nếu vì vụ này mà bị vợ ghét thì cũng chỉ là thêm vài hàng trong nhật ký sống thì nhớ kỹ, chết thì mang theo mà thôi .
        Chiều Chúa nhật phục sinh, con cái đi xa hết, mà vợ thì cũng chẳng muốn ăn tối vì sợ mập, mà hắn thì cũng đã mập lắm rồi đấy thôi ! thôi thì nhân mùa phục sinh, toàn thế giới đang mừng đại lễ, mình cũng hào phóng, dắt xe ra chở vợ đi Bà Rịa ăn tối, những 12 km, nhưng không sao !
   Đang lúc ăn ở một quán khá nổi tiếng, nhân cơ hội này mình có hỏi nàng rằng sống với nhau hơn 28 năm rồi thì chắc hẳn là hiểu nhau lắm lắm, vậy thì anh, người hùng của em năm nào, giờ thì dưới con mắt trần gian của em anh còn được bao nhiêu phần trăm của ngày xưa ? những tưởng là tệ gì cũng còn khá thế mà nàng nỡ lòng nào phán một câu xanh dờn, đau đớn : anh chẳng còn phần trăm nào đâu !! và rồi thì nàng dẫn chứng ra những câu chuyện xưa, những lời hứa hẹn xanh dờn của mình những năm tháng trong quá khứ, mà nói thiệt thì mình cũng không thể nào nhớ nổi ! đúng là một lãnh đạo tài năng !! ( như lời một bác lãnh đạo cấp huyện đã nói với mình : nhớ dai, thù lâu là chứng tỏ có năng khiếu lãnh đạo !!)
    Lạy Chúa tôi, lúc ấy máu giận nó đã trào lên tới cổ rồi, thật tình thì lúc ấy mình chỉ muốn ngữa cổ lên trời mà cầu nguyện, muốn lập lại câu : lạy Chúa xin cất chén đắng……. nhưng mà nghĩ lại, suy cho thật kỹ lưỡng thì mới giật mình, nếu mụ ấy ra đi về với Chúa thì chí nguy à nghen, ai đi chợ, ai nấu cơm, ai phơi đồ, ai dọn giường, ai quét nhà, ai lo lắng cho các con của mình ( với hắn) …… và cả trăm thứ hầm bà lằng khác thì xưa nay hắn đã làm hết, và mình cũng chỉ biết lo kiếm tiền chứ đâu có đụng tay vào !! thôi thì lạy Chúa, thánh giá mà Ngài đã trao ban cho con, tuy là với bản chất đứng núi này trông núi nọ của một con người thì con hay rên vậy thôi chứ giờ này , sức đã yếu, gối đã mòn rồi, con cũng bắt đầu cảm thấy thánh giá này rất vừa với sức của con, thôi thì Chúa cứ để nó ở đấy, vì nếu không có thánh giá ấy chắc con không thể nên thánh được, và thật sự là con cũng không thể đứng lên được Chúa ơi !
     Viết tới đây thì đã nghe tiếng lãnh đạo kêu đi ngủ rồi, thôi thì đành phải ngừng, hẹn lại trong tập 2 nhé.
TSC

Mới có 19h mà Lãnh đạo gọi Phục vụ rồi .còn sớm bưng mà Thầy lở có học trò gọi cổng thì sao??? Chắc treo bảng nhà văng chủ.
Phong

Đọc bài viết của Văn mình xin chia sẽ thêm vài ý nha:
1. Mình nên cầu nguyện hàng ngày cho vợ được sức khỏe dồi dào, vì vợ là người thay thế ba mẹ để chăm lo cho mình.
2. Đàn ông hay hứa nhiều khi tán gái, khi lấy được rồi thì không nhớ mà làm! Đàn bà nhớ dai như đĩa, ráng mà chịu đi mấy ông.
3. "Lấy vợ đẹp là vợ của người ta!" Dân á châu mình hay dạy con là tán gái thì phải tán gái đẹp, lấy vợ thì lấy vợ coi được. Lấy người biết lo lắng cho mình và con cái. Đi đâu mà tìm!
4. Bây giờ tối đi ngủ mà được vợ gọi, lo mà chạy vào cho nhanh. Hahaha...
Chờ tập 2 mình chia sẽ thêm.
Sáng con


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét