Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

Viết MỘT CHỮ TÌNH...

Chút Tâm Tình,
       Cái lẽ thường CÂM đi chung với ĐIẾC. Ở đây điếc mà không câm...
Từ ngày ấy, sau tai biến bất thường Anh HÙNG SB 62 đã điếc 100%. Bao nhiêu lần gặp gỡ, nhiều Anh Em chưa biết vẫn huyên thuyên với Hùng... Vẫn con người ấy, ánh mắt ấy, rảo quanh một tìm kiếm cầu xin, xin để hiểu bạn nói gì.
       Cái lẽ thường : NÓ ĐIẾC RỒI nói làm chi, kệ nó...vẫn được nghe nhiều lần trong một lần gặp. Thế là Hùng bị bỏ rơi, im lặng đến lúc về, bởi có nghe, có hiểu được anh em điều gì mà nói. Hôm rồi lặng lẽ đi sau Anh, chiếc xe lỏng xích, cạ vào hộp chắn kêu rột rạc, rõ to, thế mà anh có nghe gì vẫn nhịp đều tay ga. Tội nghiệp.

​Cử chỉ, ánh mắt, lòng trìu mến như một ngôn ngữ dành cho bạn : Ngôn ngữ cho người điếc - Bạn nói đi mình nghe.

​Thế là Hùng thao thao...
Hai người bạn cùng một Mẹ. Tại sao không những trăn trở cuộc sống ? Đã có lúc Anh rơi vào trầm cảm...

​Sợ lắm ánh hoàng hôn. Bởi khi sập tối, anh nghiệm lại đời mình...
Những mất mát vượt quá sức lực con. Con không sợ con điếc nhưng con thật sự sợ : " NÓ ĐIẾC RỒI NÓI LÀM CHI "

​Hãy viết cho bạn MỘT CHỮ TÌNH...

​Khi mà bạn chưa mù, miệng bạn chưa câm và trái tim vẫn nhịp đập mạnh mẽ...

​Sẽ còn mãi ánh sáng cho bạn khi đêm về.
Một lời yêu thương : Bạn nói đi mình nghe.
Và một chữ tình...

​Hãy nếm thử chén đắng của Người Anh Em.
Anh sẽ hiểu...

Loạt hình được chụp trong dịp lễ giỗ Anh Bồng 61.
Dành viết cho một chia sẻ yêu thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét